Mình có 2 con trai, 1 bạn 12t, 1 bạn 23t. Bạn 23t từ khi lên c3 con nghiện game, vào năm nhất liên tục nghỉ học rồi bỏ. Sống khép kín chỉ ru rú trong phòng, ngủ ngày cày đêm, ko hề quan tâm tới bất cứ ai trong gia đình mặc mọi ng khuyên bảo nặng có, nhẹ có.
Đỉnh điểm có 1 lần bạn hất tay bố suýt ngã. Thuyết phục đc bạn đi nghĩa vụ 2 năm, hy vọng có sự thay đổi nào ngờ khi về vẫn chứng nào tật nấy. Về có hơn 20tr, đi mua đthoai hết 16tr, mua đủ thứ linh tinh hộp ship đầy phòng, mua lego to đùng về lắp, bố mẹ hay em trai ko có 1 món gì ở đó hết.
Suốt ngày game và lego, đến bữa ko cả ăn, sinh hoạt 1 mình 1 giờ. Đăng ký học đại học online bạn đồng ý. Thuyết phục đi làm thêm, làm gì cũng đc ko ép nhưng ko nghe, cứ đánh trống lảng vâng rồi để đó.
Bạn muốn theo 1 người anh làm gì trên mạng ấy, tiktok fb gì đó, công việc toàn ngồi máy tính tại nhà. Gia đình ko tán thành nhưng cũng ko quá gay gắt, chỉ muốn bạn ấy ra ngoài làm cho có va chạm xã hội chứ ko phù hợp công việc kia nhưng ko nghe. Giờ 23t đã thế này, 3-4 năm nữa 26-27t học xong thì liệu có dám đi làm ko – với người chưa bao giờ bước chân ra ngoài, chậm hơn các bạn đồng trang lứa bao nhiêu năm như thế.
Thêm nữa rất nóng tính, thường xuyên quát tháo em vô lý, bắt nạt, nói năng cục cằn khó chịu với mọi người. Mình đã tâm sự cả hoàn cảnh gia đình là bố về hưu, công ty của mẹ trên bờ phá sản, chi tiêu hoàn toàn từ tích luỹ và sắp cạn kiệt, giờ bố mẹ còn đau đầu nghĩ cách kiếm tiền, nhưng bạn ko hề quan tâm gì cả.
Đúng là gia đình đã sai, sai ngay từ khi bạn sa vào game là phải giải quyết ngay, để khi càng lớn càng khó bảo. Mình thực sự mệt mỏi và bất lực.