Mẹ chồng em mất sớm, từ khi sinh ra chồng em đã được cô nuôi lớn. Khi đến tuổi lập gia đình, các chị của chồng em đứng ra lo chuyện cưới xin. Tuy nhiên, trong nhà, ba chồng em có tiếng nói rất mạnh. Vợ chồng em hiện có hai con gái, một bé 5 tuổi và một bé 2 tuổi. Ba chồng em đã sống độc thân gần 30 năm nay (còn việc ông có mối quan hệ bên ngoài hay không thì em không rõ).
Gần đây, các chị chồng bảo vợ chồng em nên về sống chung với ba chồng, ông năm nay đã 65 tuổi. Ban đầu, mọi thứ diễn ra khá êm ấm, vui vẻ. Nhưng thời gian gần đây, ông liên tục bắt lỗi em. Ông chê em luộc rau quá chín hoặc chưa đủ chín, đòi nấu ăn riêng, và thường xuyên cau có, tỏ thái độ khó chịu với em. Chồng em thì đi làm cả ngày, còn em ở nhà với ba chồng, cảm thấy rất áp lực. Ông không thích các con em, thậm chí không cho chúng lại gần và hay xua đuổi. Điều này làm các con em cũng không quý ông, nhưng ông lại nói với mọi người rằng các cháu không thích ông.
Trước đây, vợ chồng em sống cùng nhà ngoại, và bên ngoại rất thương yêu các cháu. Các con em cũng yêu quý ông bà ngoại và thường xuyên về thăm nhà ngoại.
Bây giờ em đang không biết làm sao để có thể sống vui vẻ bên chồng mà không bị quá nhiều suy nghĩ tiêu cực. Các chị có lời khuyên nào cho em không?