Có 1 cô vợ đang đau khổ xin tư vấn. Cô kể, chồng cô rất chiều con, chăm vợ nhưng ngoại tình đã vài lần. Sau khi bị vợ phát hiện, lần thì anh ta đổ lỗi do vợ bầu bí, lần anh ta đổ lỗi tại vợ không xinh đẹp, khéo léo trong khi các cô gái kia lại quá dễ dãi, dụ dỗ anh ta…
—–
1. Em ạ, chồng em ngoại tình hoàn toàn không phải do em là 1 ng vợ tồi, k xinh đẹp, khéo léo.. mà do bản chất thằng chồng em nó là 1 thằng tồi!
Một thằng tồi thì có cơ hội là nó làm điều khốn nạn, mà chưa có cơ hội thì nó sẽ tìm cách tạo ra cơ hội. Khốn nạn hơn nữa là sau đó nó sẽ đổ lỗi cho em, là vì em abcd nên nó mới thế. Em ạ, em hãy nghĩ xem, một ng tử tế họ sẽ KHÔNG BAO GIỜ ĐI ĂN CẮP, ĂN CƯỚP, cho dù người khác có hớ hênh thế nào chăng nữa.
Cạnh nhà chị ở bên này là 1 quầy bán hoa tự động tại vườn của nông dân với giá 10 e/10 bông. Người mua tự chọn, tự cắt hoa và tự trả tiền vào hộp. Người bình thường sẽ không có ai lấy hoa không trả tiền cả, còn kẻ khốn nạn chắc sẽ tìm cớ để khỏi trả tiền. Nó có thể vin những cái cớ như: hoa nay k đẹp => không trả. Ông chủ này giàu lắm, cần gì tiền => không trả … Hoa không đẹp thì đừng mua, có ai bắt mua đâu? Mà nếu người ta không cần tiền người ta sẽ ghi rõ là cho không chứ không ghi bán! Thế nên đừng viện cớ, khốn nạn nó chính là khốn nạn thôi em.
Và vì thế, em hãy dừng việc dằn vặt mình đi em nhé. Hãy nhớ, bọn em cũng đã từng yêu và lựa chọn nhau, tức là đã từng vừa lòng về nhau. Nếu giờ k còn tình cảm, k hạnh phúc thì hãy tìm cách thay đổi, sửa chữa or chia tay nhau một cách đàng hoàng chứ đừng cư xử như 1 thằng người khốn nạn.
Nếu giả sử nhu cầu tình dục quá cao, ngày nào cũng phải có, thì hãy cùng nhau bàn bạc tìm giải pháp, hoặc dừng thậm chí không sinh con, hoặc tìm sextoy, hoặc.. tự xử trong thời gian vợ mang bầu hoặc đừng lấy vợ nữa là xong. Hoặc khi nhu cầu với cái mới lạ quá cao cũng vậy, đừng lập gia đình nữa để sống độc thân và thỏa mãn tận hưởng các nhu cầu của bản thân, đừng vừa hưởng quyền lợi làm chồng, làm cha của 1 người có gia đình vừa đòi hỏi quyền tự do như độc thân, cách hành xử như vậy nó quá hèn mọn và ích kỉ. Bởi việc bị ngoại tình/phản bội nó thực sự huỷ hoại 1 con người. Nó không chỉ là nỗi đau, mà còn làm ng ta mất hết tự tin, niềm tin và tình yêu với cuộc sống, thậm chí trở thành đầy thù hận và không quên được nỗi đau đó cho tới cuối đời!
Không chỉ vậy, nói thẳng, thật, và khó nghe thì chồng em là 1 thằng HÈN em ạ. Cái hành vi “đổ lỗi”, vì vợ có bầu không thỏa mãn được nhu cầu bản thân, vì vợ không khéo léo, vì con kia dễ dãi nên.. không thể chấp nhận được em ạ. Nếu nói ngược lại, nếu chồng em không thỏa mãn nổi em, không làm em vui vẻ.. có phải em cũng có thể đi ngoại tình rồi về đổ hết lỗi cho chồng không? Mà người con gái khác có dễ dãi, hấp dẫn thế nào đi chăng nữa, khi anh ta không muốn phản bội vợ, không tham lam, không khốn nạn thì không ai có thể ép anh ta ngủ với cô kia???
Có đạo đức là gì, là đồ của ng khác không bao giờ tham. Là của người khác, dù sơ hở không bao giờ nhặt. Chứ “vì nó hớ hênh” nên anh chén.. thì bản chất anh chính là THẰNG ĂN TRỘM, em ạ. Cần phân biệt rõ để sau này chính em khỏi sml.
Sự tử tế chính là khi em đi chợ, ngta trả lại tiền thừa cho em, dù 1000 đ thôi thì khi em nhận ra em sẽ trả lại. Kẻ thiếu tử tế sẽ tự nghĩ ra 3 tỷ lý do để không trả lại, cho là tại ng kia đưa thừa, cho là người kia hàng ngày cân điêu, bán đắt… để bao biện cho hành vi của chính mình. Nhưng bản chất THIẾU TỬ TẾ nó rành rành ra đó.
Thế nên chị không khuyên em bỏ hay ở. Vì chị không phải em, không sống cuộc đời em, không đau nỗi đau của em. Chị chỉ nhắc em, HÈN thì rất khó HẾT HÈN, KHỐN NẠN rất khó trở thành TỬ TẾ! Nếu em thấy em chấp nhận được cái giá phải trả “để có” 1 thằng chồng (chứ không phải 1 anh chồng) thì em trả. Chỉ là đừng có kì vọng nhiều sự thay đổi hay hối lỗi kẻo lại đau lòng. Còn không muốn trả/k thể trả cái giá đó thì bỏ, vậy thôi!
Càng đừng bảo tại vợ chồng hết yêu nhau/mất kết nối.. nên được phép ngoại tình. Nếu hết yêu nhau, hãy chia tay. Hoặc tệ nhất nói thẳng ra với nhau rằng, chúng ta có thể vì con mà sống tới khi chúng trưởng thành, kinh tế đóng góp như này như kia, còn cả 2 tự do muốn yêu ai thì yêu, miễn là thật kín đáo. Thế nên em đừng tiếp tục dày vò dặt vặt bản thân là anh ta ngoại tình hết lần này tới lần khác đều bởi lỗi của em!
2. Có phải tất cả đàn ông đều ngoại tình khi có cơ hội? Không em. Đàn ông hay đàn bà đều có người tử tế và kẻ khốn nạn. Người tử tế họ sẽ chọn cách cư xử tử tế, và kẻ khốn nạn sẽ đi ngoại tình sau đó sẽ coi đó là chuyện bình thường của đàn ông miễn k bỏ vợ bỏ con.
Nếu em chấp nhận hy sinh bản thân để có chồng, có cha cho con em, ok đấy là việc của em, em ạ. Cuộc đời em thuộc về em và k ai có quyền phán xét em về các lựa chọn của em cả, miễn em có khả năng chịu trách nhiệm tới cùng. Chỉ nhắc em rằng NẾU EM ĐÃ CHẤP NHẬN TRẢ CÁI GIÁ BỎ QUA ĐỂ GIỮ GIA ĐÌNH, thì hãy tìm cách mà triệt để quên, để bỏ qua thật sự. Đừng 3 ngày nhớ, 7 ngày thù hận, 10 ngày đem ra đay nghiến nhau, cuộc sống của em sẽ thành địa ngục và em sẽ tự hủy hoại bản thân mình. Còn nếu em thấy em xứng đáng với hạnh phúc trọn vẹn, với 1 người đàn ông tốt thì em ơi hãy hót kẻ không còn xứng đáng ấy ra khỏi nhà em rồi dọn dẹp lại đời mình để lên một chuyến tàu sang bến khác. Vậy thôi!
3. Làm thế nào để giảm thiểu việc vớ phải zai đểu hay chồng tồi? Hãy chọn người tử tế mà yêu, và hãy đừng vội có con ít nhất sau 2 năm kết hôn hoặc sống thử. 2 năm ấy sẽ giúp em lọc lại 1 lần nữa xem thật sự người đàn ông này có xứng đáng cùng em đi tới cuối đời không.
4. Em có 1000 nỗi sợ… Chị hiểu. Đứng trước một quyết định lớn của cuộc đời ai cũng sợ. Người thì chùn bước ng thì dấn thân. Lựa chọn nào là do em, em ạ. Nếu em nghĩ em xứng đáng với hạnh phúc, vậy hãy dũng cảm lên. Còn nếu em nghĩ thôi đời em vậy là xong, em sẽ sống vì người khác (con cái, bố mẹ..) thì cũng tuỳ em bởi đấy là đời của chính em. Chỉ có điều em nên nhớ là cả 1 đời thưc sự nó rất dài. Hãy xác định xem em-có-trả-nổi-không???? Chưa có câu trả lời thì đừng vội trả lời. Chồng em là kẻ phạm lỗi, và người có toàn quyền quyết định trong câu chuyện này là em, không phải anh ta em ạ.
5. Cuối cùng, có một điều chị dám chắc đó là nếu em xứng đáng với hạnh phúc thì chắc chắn em sẽ hạnh phúc.
Ý chị chính là nếu em đáng yêu chắc chắn em sẽ được yêu; nếu em có đủ đầy các phẩm chất của một công chúa, trước sau gì em cũng sẽ lấy hoàng tử or ít ra là công tước bá tước gì đó. Nếu em là 1 cô gái lương thiện, tử tế, có trí thức, hiểu biết, bao dung, có năng lực tự thân.. chắc chắn em sẽ gặp được người tử tế. Hãy học tập và trang bị cho mình các kiến thức cần thiết để trước hết là cho chính em có thể sống ung dung được ở bất cứ đâu trong bất kì nghịch cảnh nào, sau đó là nó giúp em vừa tự tin hơn, vừa có nhiều quyền lên tiếng và quyền lựa chọn hơn; khi em có thể làm như vậy, chắc chắn em đã là 1 phụ nữ độc lập, mạnh mẽ và hạnh phúc rồi. Lúc ấy em muốn sống 1 mình hay có chồng đều sẽ đơn giản hơn nhiều.