Chồng có hoàn cảnh rất đặc biệt, bố mẹ mất sớm, anh và em gái ruột phải sống cùng ông bà nội. Em gái anh kém chúng tôi nhiều tuổi. Khi tôi và chồng cưới nhau em mới chỉ học cấp hai. Biết điều kiện chồng khó khăn, thậm chí nhiều lúc tôi còn cho anh vay tiền nhưng tôi vẫn một lòng yêu và cưới. Đổi lại, anh là người giỏi giang và luôn chịu khó. Mới học ra trường mà anh đã có khả năng kiếm tiền. Chỉ 5 năm sau khi cưới, chúng tôi đã mua được một căn nhà để sinh sống thoải mái.
Với em chồng, tôi luôn xem cô ấy như em ruột của mình. Tiền ăn học của em chúng tôi lo hết, em thích gì cũng mua cho. Tuy nhiên, em là đứa ngoan ngoãn, hiểu chuyện và rất thương anh chị. Khi có điều kiện, tôi cũng thường xuyên gửi tiền sinh hoạt và mua thuốc bổ cho ông bà.
Chồng tâm sự: “Anh chỉ có ông bà nội và em gái là người thân duy nhất nên phải đùm bọc lẫn nhau. Anh muốn cho ông bà một cuộc sống thoải mái, vì những gì ông bà đã làm cho anh bao nhiêu năm qua”. Tôi thấy chồng là người sống tình cảm nên những việc này không bao giờ cấm đoán.
Rồi em chồng thi đỗ đại học, chúng tôi bảo em lên ở cùng nhưng em không đồng ý, muốn thuê nhà riêng, tôi cũng chiều em. Ngoài giờ đi học, em đi làm kiếm thêm tiền để chi tiêu chủ động hơn. Hàng tháng, tôi chu cấp đủ cho em các khoản như thuê nhà, học phí, tiền sinh hoạt.
Thoáng cái đã bốn năm trôi qua, rồi em chồng cũng đến ngày ra trường. Trước khi tìm việc, em nói sẽ tìm một căn nhà mới khang trang hơn nhưng chưa thuê được nên đến ở nhờ nhà tôi. Chúng tôi đồng ý ngay.
Nhưng em mới đến được 2 ngày thì tôi bỗng mất 5 triệu trên bàn làm việc trong phòng. Tôi băn khoăn không rõ số tiền này tại sao “không cánh mà bay”, trong khi chỉ có người trong nhà. Từ trước đến giờ cũng chưa từng chưa xảy ra chuyện này.
Tôi bước thẳng vào phòng em chồng thì đúng lúc đó, em từ trong nhà vệ sinh đi ra, em nhanh nhảu nói: “Chị ơi lúc nãy em cần tiền quá, em đã bảo anh rồi lấy tạm tiền trong phòng chị. Em xin lỗi vì lấy như thế nhưng em đang có việc cần, mẹ bạn trai em bị ốm nặng, em cần phải chuyển một khoản tiền giúp đỡ. Chúng em yêu nhau thực sự, dù hoàn cảnh khó khăn nhưng anh ấy rất tốt và chịu khó làm ăn”.Tôi nghe xong bỗng thấy động lòng, nghĩ đến hoàn cảnh trước đây chồng cũng rất khó khăn nhưng rồi hai đứa vẫn làm nên sự nghiệp. Tôi chuyển khoản thêm cho em chồng 10 triệu nữa, hi vọng em giải quyết được vấn đề cấp bách của mình.
Tôi nói: “Chị không cấm đoán chuyện yêu đương nhưng em hãy chọn người đàn ông phù hợp. Tiền bạc không quan trọng, nhưng phải là người thực sự tốt, sống biết yêu thương em nhé”. Em chồng rơm rớm nước mắt cảm ơn tôi. Tôi mong em sau này sẽ có cuộc sống đủ đầy để cả gia đình vui vẻ trọn vẹn hơn.