Những câu hỏi không có lời đáp

0
14
5/5 - (1 bình chọn)
Em mới xem một đoạn phim ngắn, nói về 2 cô học trò bị làm nhục tập thể, nhưng bố của cô bé ấy bắt giải hòa với tội phạm để đổi lấy tiền, còn mẹ thì không quan tâm. Một trong hai cô bé ấy không chịu được và đã t.ự t.ử. Em chợt nhớ lại câu chuyện của mình.
Lúc đó em khoảng 25 tuổi, có công việc, có bạn bè, có tiền, có Tự Do, có gần như tất cả những gì em muốn. Em làm việc hết sức để kiếm tiền, đi du lịch, mua sắm, gặp gỡ bạn mới, giúp đỡ bố mẹ. Như thế thì em cũng không phải một cô gái tệ đúng ko anh? Nhưng xung quanh lại đối xử với em giống như với một thùng mì tôm gần hết hạn. Mẹ chỉ mong em sớm lấy chồng giàu, hoặc nhà ai có gia thế là sẽ về “nói chuyện” với em, bố thì làm lơ tất cả những gì mẹ nói, những người em còn chưa biết mặt thì đánh giá em chảnh, khó tính, kiêu ngạo vì ra đường em không chào họ trước. Anh có thấy vô lí không!
Nhưng mẹ em thì không, thậm chí em còn bị mắng vốn thêm nữa, thậm chí còn bị cấm đi đây đi đó vì “chúng nó sợ không dám tiếp cận con” chứ không được bênh vực tí nào. Em đã cãi nhau với mẹ rất nhiều, sau câu nói đó, em đã nói thẳng thừng một câu “chẳng nhẽ con phải sống kiểu cửa kín rèm buông, không bạn bè, không chơi bời du lịch, tìm một công việc không tiến thân, hạ thấp giá trị của mình xuống chỉ để có được một tấm chồng thôi à? Sao mẹ không dạy con gái mẹ phải guỏi giang hơn, phải xuất sắc lên để tìm được một người chồng tốt xứng đáng với mình?” và mẹ em đã im lặng. ( một tín hiệu mừng đối với em!)
Lần đó là vào 9h tối, bố em phải trông cơ quan còn mẹ em thì đi vắng nên em ở nhà một mình. Em đang ngồi trong phòng thì có tiếng chuông cửa, chạy xuống thì thấy bóng 2 người đàn ông, một người đang vắt lên vai người còn lại. Em vừa sợ vừa lo, nhỡ đâu có ai gặp nạn mình không mở cửa thì tội người ta, nhưng mở cửa thì lại sợ nguy hiểm. Đắn đo mất 15′, em quyết định mở cửa ra xem ai (cổng nhà em khóa) thì hóa ra là một chú và một anh trẻ tuổi hơn làm chung với bố. Em định gọi bố về nhưng 2 người nói là muốn nói chuyện với em nên em cũng chưa gọi vội. Và anh biết chuyện gì xảy ra không, chú đó muốn nói chuyện kết đôi của em và anh đi cùng ạ. ông chú nói rất là văn vở “đến đây đại diện cho nhà trai, muốn nói chuyện với nhà gái về việc kết đôi của hai đứa” với cái miệng sặc mùi rượu và gương mặt đỏ gay ngấm hơi men. Em đứng dậy gọi điện cho bố về, cố gắng ngồi thêm 5 phút giữ lịch sự với suy nghĩ hi vọng đêm nay không có chuyện gì xảy ra với mình.
Nói thêm một chút, em và anh đó vốn không ưa nhau. Anh đó có thể có chút cảm tình với em nhưng không có chính kiến, thấy ai nói gì không hay về em là thái độ luôn và em đương nhiên không ưa gì cái tính ba phải của anh ta cả.
Ngày hôm sau, câu chuyện đến tai mẹ em, bố mẹ nuôi em và bạn bè của em,m thái độ của mọi người đến em cũng bất ngờ. Bố trách em không lịch sự khi “thấy bố về một cái là đứng phắt dậy đi thẳng lên tầng, không tôn trọng khách” mẹ em bảo có gì to tát đâu người ta TRÊU THÔI MÀ! Bố mẹ nuôi thì đứng về phía em và bạn bè của em tất nhiên cũng vậy, mọi người chỉ nói sao dại thế 9h tối còn mở cửa cho đàn ông vào nhà thôi. Đỉnh điểm là mẹ em đã nói một câu như thế này “con thái độ ra mặt với người ta như thế làm bố mẹ ngại quá, chuyện qua rồi có gì đâu. Nó cũng vô tư không nghĩ sâu xa gì, mẹ thấy bình thường mà, bỏ qua đi con” và bố em cũng nói một câu tương tự với em như vậy!
Em suy nghĩ rất nhiều và đến bây giờ em vẫn không hiểu. Một ông bố có 2 cô con gái và một chàng trai hơn em đến 4 tuổi đối xử với em như vậy mà trong mắt bố mẹ em họ vẫn bình thường, thậm chí còn bắt em xin lỗi và bỏ qua cho họ vì em không lịch sự, như vậy là sao ạ? Liệu sau này 2 cô con gái của ông chú đó cũng bị 2 người đàn ông say xỉn vào nhà và ăn nói nhăng cuội thiếu tôn trọng như vậy, họ có bắt con gái họ đi xin lỗi người ta không? Liệu sau này anh ta có bạn gái có dám kể rằng nghe anh đã uống say và vào nhà một cô gái rồi quấy rối cô ấy không?
Anh ơi, tại sao bây giờ nạn nhân lại phải ch.ế.t thay vì tội phạm thế ạ? Tại sao một cô học trò bị cưỡ.ng bứ.c lại còn phải kí vào thư hòa giải để tội phạm đc xóa tội? Tại sao người bị hại lại phải chuyển nhà đi chỗ khác mà kẻ đi gây hại mới ra tù lại đc sống yên ổn? Tại sao em không làm sai gì mà phải đi xin lỗi và phải nhắm mắt bỏ qua cho người gây lỗi ạ? Tại sao vậy anh?
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận