Chào anh Tú, em muốn tâm sự một chút, mong anh lắng nghe. Em đã ly hôn gần 3 năm rồi. Chồng cũ của em bằng tuổi, và anh ấy là người đàn ông đầu tiên của em. Tình yêu của em dành cho anh ấy khi đó thật đẹp và trọn vẹn, không chút toan tính. Yêu là cưới, em sẵn sàng từ bỏ những cơ hội tốt về công việc, bất chấp lời khuyên can của mẹ, để theo anh về một đất nước xa lạ. Nơi đó, em chỉ có anh là tất cả, không bạn bè, không gia đình, và nói ngôn ngữ hoàn toàn khác. Em vốn dễ thích nghi vì từng đi du học nhiều năm, luôn ví mình như cỏ dại, nơi nào cũng sống được. Vậy mà sau 6 năm hôn nhân, em lại bế con rời khỏi nhà, quyết tâm ly hôn người mà em đã từng yêu đến tận cùng.
Những ngày tháng chung sống với anh ấy đã khiến em thất vọng rất nhiều, nhưng nỗi đau thực sự đến khi chúng em ly hôn. Khi yêu, anh ấy hứa hẹn đủ điều, nhưng sau khi cưới, chẳng điều gì được thực hiện. Anh vô tâm đến mức tàn nhẫn, để em một mình xoay xở với mọi thứ, thậm chí cả khi em vừa sinh con. Em vừa từ bệnh viện trở về, chồng không giúp đỡ, mà lại yêu cầu nấu đồ chay cho anh, vì anh cần thiền trong yên tĩnh và bóng tối. Tình yêu của em chết dần theo thời gian, nhưng em vẫn nghĩ rằng khi chia tay, mọi thứ sẽ diễn ra trong sự văn minh và tôn trọng lẫn nhau.
Thế nhưng, ngày em rời đi lại là ngày anh ấy đưa người tình trẻ về nhà. Anh thản nhiên nói rằng anh có quyền làm vậy, vì em đã rời khỏi nhà dù chưa ly hôn. Cú sốc lớn hơn là khi em biết anh đã lừa dối em từ lâu. Anh thậm chí còn dựng chuyện em ngoại tình, bịa đủ thứ để kể với bạn bè và gia đình bên anh ấy. Em chỉ biết sự thật này nhờ một người em họ không tin vào lời đồn và gọi hỏi thăm em. Em không thể hiểu nổi tại sao một người từng có học thức, thông minh, hài hước – người mà em từng yêu sâu đậm – lại trở nên xấu xa và tàn nhẫn đến vậy.
Sau khi em ra đi, anh còn tìm cách gây khó khăn cho công việc của em. Anh nói thẳng rằng sẽ không cho em một xu nào, dù khi cưới, anh ấy còn mang nợ hơn mười ngàn đô. Em nào vì tiền mà đến với anh, em chỉ đến vì tình yêu. Khi không còn tình yêu, em đành phải ra đi. Thế mà anh vẫn tìm mọi cách để làm tổn thương em.
Em từng nghĩ mình rất mạnh mẽ, nhưng em nhận ra không phải vậy. Đến giờ, em vẫn không đủ can đảm để mở lòng yêu ai khác, dù có nhiều người muốn đến bên và quan tâm em. Em không còn tin vào những lời nói ngọt ngào của bất kỳ người đàn ông nào. Trái tim em trống rỗng, bất an, và dường như em không còn tin tưởng vào tình yêu hay hôn nhân. Bề ngoài em vẫn cười nói vui vẻ, nhưng trong lòng lại hoang mang, cô độc.
Làm sao để em có thể tin yêu thêm lần nữa, anh Tú? Làm sao để em có thể mở lòng mình ra, để lại có thể yêu hết mình mà không lo sợ? Em luôn khao khát một tình yêu thuần khiết, không toan tính. Nhưng sau những đổ vỡ, em mới nhận ra rằng chỉ có em không toan tính, còn người khác thì không như vậy. Em có ngu ngốc không, anh Tú? Giờ em không còn đau buồn về quá khứ nữa, nhưng vẫn chưa thể thoát khỏi cái bóng của nó. Liệu có cách nào để em trở lại vô tư, hết mình với tình yêu như trước kia không? Em rất mong anh có thể chia sẻ với em.
Website Tâm sự 360 luôn lắng nghe và thấu hiểu. Bạn hãy gửi câu chuyện tâm sự của mình qua các kênh sau để dược chúng tôi lên bài sớm nhất
Fanpage Facebook: https://www.facebook.com/tamsu360.fanpage
Địa chỉ Email: toasoan@tamsu360.com
Bạn đọc gửi chuyện thật, không chấp nhận bài sáng tác, hoặc lấy từ nguồn khác. Người gửi bài chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình. Tòa soạn biên tập nội dung nếu cần. Mục này không có nhuận bút