Một ông lão chánh tổng nọ có cô con gái quý. Trong lành có anh trai cày rất khoẻ, nghèo rớt mồng tơi nhưng lại rất mê cô con gái lão chánh. Anh tìm mọi cách để lấy cô gái ấy làm vợ. Một hôm anh vờ làm kẻ ăn mày, đến ăn xin nhà lão. Thấy anh to lớn khoẻ mạnh, lão li…
Một ông lão chánh tổng nọ có côlão chánh. Anh tìm mọi cách để lấy cô gái ấy làm vợ. Một hôm anh vờ làm kẻ ăn mày, đến ăn xin nhà lão. Thấy anh to lớn khoẻ mạnh, lão liền dỗ ah vào làm việc cho nhà mình. Anh cày rất khoẻ, đan lát rất giỏi, làm việc gì cũng tận lực nên lão chánh rất tin anh.
Một hôm lão hỏi:
– Này, từ hôm anh vào làm đến nay, tôi quên khuấy mất, không biết tên anh là gì nhỉ?
– Con không có tên, người ta vẫn gọi con là thằng cả lắc, vì cứ sau khi thức dậy con lắc được người nào thì hôm ấy can làm rất khoẻ.
Từ hôm ấy, anh đâm ra ngủ trưa. Một lần lảo chánh vào đánh thức anh đi làm, anh liền vùng dậy nắm lấy hai vai lão lắc lấy lắc để làm cho lão đau la oai oái. Ngày hôm ấy, anh ta cày gấp hai ngày thường. Sáng hôm sau, lão chánh lại muốn cho anh này lắc nhiều hơn để cày nhiều hơn, nhưng lão ta thì đau nên đùn cho vợ lão vào. Vợ lão bị anh này lắc vai cho một hồi đau kêu oai oái. Ngày hôm ấy anh cày gấp rưỡi hôm trước. Đến hôm thứ ba, vợ chồng lão chánh không dám vào nữa nên đẫyvào. Anh này vừa thấy cô gái đã đè nghiến xuống. Cô gái kêu tướng lên:
– Thầy mẹ ơi, thằng cả lắc nó “lắc” con đây này! Cứu con với.
Lão chánh ở ngoài nghe thấy liền nói:
– Tính nó thế đấy, chịu khó để cho nó lắc, chỉ đau một tí thôi nhưng mình được lợi nhiều con ạ.
Từ đó, cô ả quen mùi, sáng nào cũng đến để anh lắc. Đến khi cô này phình cái bụng ra thì lão chánh mới điếng người và đành gã con cho anh cả lắc.